Chương trước
Chương 1874 : Đạp dòng sông thời gian, thành Thiên mệnh thánh, mở vạn thế thái bình! [ xong ](3)  
Chương 1864 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc(4)   Chương 1865 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!   Chương 1866 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!(2)   Chương 1867 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!(3)   Chương 1868 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!(4)   Chương 1869 : Đại đạo Thanh Liên, thanh trọc nhị khí, sông dài thời gian, đánh cược một lần cuối cùng   Chương 1870 : Đại đạo Thanh Liên, thanh trọc nhị khí, sông dài thời gian, đánh cược một lần cuối cùng(2)   Chương 1871 : Đại đạo Thanh Liên, thanh trọc nhị khí, sông dài thời gian, đánh cược một lần cuối cùng(3)   Chương 1872 : Đạp dòng sông thời gian, thành Thiên mệnh thánh, mở vạn thế thái bình! [ xong ]   Chương 1873 : Đạp dòng sông thời gian, thành Thiên mệnh thánh, mở vạn thế thái bình! [ xong ](2)   Chương 1874 : Đạp dòng sông thời gian, thành Thiên mệnh thánh, mở vạn thế thái bình! [ xong ](3)   Chương 1875 : Đạp dòng sông thời gian, thành Thiên mệnh thánh, mở vạn thế thái bình! [ xong ](4)   Chương 1876 : Đạp dòng sông thời gian, thành Thiên mệnh thánh, mở vạn thế thái bình! [ xong ](5)   Chương 1877 : Đạp dòng sông thời gian, thành Thiên mệnh thánh, mở vạn thế thái bình! [ xong ]--(6)  
setting
Chương sau

 

"Dọa ta một hồi."

"Ta còn tưởng rằng ai, tiểu tử ngươi đến cũng không nói với ta tiếng nào?"

Vĩnh Thịnh Đại Đế có chút không cao hứng.

"Ta phải đi rồi, lão cữu."

Cố Cẩm Niên lên tiếng nói, thần sắc bình tĩnh.

"Được, tốt."

Khiến cho người kinh ngạc chính là biểu hiện của Vĩnh Thịnh Đại Đế là bình tĩnh nhất.

"Chỉ như vậy sao?"

Cố Cẩm Niên hơi kinh ngạc.

"Không phải thế thì sao? Còn muốn sinh ly tử biệt à?"

"Cẩm Niên, ngươi không phải hài đồng."

"Cả đời này của lão cữu ta, đã trải qua bao nhiêu lần sinh ly tử biệt."

"Một loạt người đương thời cùng ta tạo phản, có mệnh ai không phải là mệnh, những tướng sĩ chết ở trên chiến trường kia, có mệnh ai không phải là mệnh?"

"Ta vẫn cảm thấy trên thế gian này thứ không đáng giá tiền nhất chính là mệnh, mệnh của mỗi người đều chỉ như vậy."

"Đơn giản là thân phận cao thấp, nhưng vào lúc đối diện với sinh tử đều có người mà mình muốn bảo vệ, cũng đều có chấp niệm không muốn chết của mình."

"Cho nên, Cẩm Niên à."

"Nghe lão cữu nói một câu."

"Không nên nghĩ quá nhiều. Nói theo hướng tích cực thì ngươi là người đa sầu đa cảm nhưng nói theo hướng tiêu cực thì ngươi chính là có chút..."

"Giống với nữ nhân."

Vĩnh Thịnh Đại Đế lên tiếng, ngữ khí lộ ra vẻ rất bình tĩnh. Ông ấy bày tỏ một loại đạo lý mới cho Cố Cẩm Niên nghe.

"Lão cữu, ngươi bây giờ cũng thật giống một vị Hoàng đế rồi."

"Thụ giáo."

Cố Cẩm Niên thu liễm nụ cười trên mặt, hắn rất chân thành, công nhận lời nói này.

"Ý lời này của ngươi là lão cữu trước kia cũng không giống Hoàng đế à?"

Vĩnh Thịnh Đại Đế có chút tức giận nói.

"Giống."

"Được rồi, lão cữu, ta đi đây."

Cố Cẩm Niên đứng dậy, hắn phải rời đi.

"Được."

"Đại điển nhường ngôi tháng sau sẽ cử hành, để Thái tử đăng cơ."

Vĩnh Thịnh Đại Đế lên tiếng, vào lúc Cố Cẩm Niên gần đi nói một câu, Đại Hạ phải đổi Hoàng đế rồi.

"Được, nhìn tình huống ta sẽ trở về."

Cố Cẩm Niên nhẹ gật đầu.

Nói xong cũng muốn rời khỏi.

"Cứ thế mà đi thôi à, không nói thêm một câu sao?"

Thời khắc mấu chốt, Vĩnh Thịnh Đại Đế vẫn không nhịn được lên tiếng, dù sao cũng là điệt nhi của mình, sao lại không đau lòng. Lời vừa rồi nói ra tuy là lời nói thật nhưng Vĩnh Thịnh Đại Đế cũng quan tâm đến điệt nhi của mình.

"Vậy thì nói thêm câu nữa."

"Lão cữu, chúc ngươi phúc như Đông Hải."

Cố Cẩm Niên phất phất tay, nói xong lời này, đã hoàn toàn biến mất không thấy.

"Phúc như Đông Hải?"

Vĩnh Thịnh Đại Đế qua loa sững sờ, sau đó nhịn không được cười ra tiếng.

"Tiểu tử này."

"Vẫn không thay đổi."

Nói xong lời này, ông ấy không có nhiều lời, chỉ là tiếp tục phê duyệt tấu chương.

Như thế.

Một ngày này, Cố Cẩm Niên mời đến một vài hảo hữu, hắn ở quán rượu nổi danh nhất kinh đô bày tiệc, cùng rất nhiều hảo hữu uống rượu làm vui.

Vương Phú Quý, Giang Diệp Chu. Cố Cẩm Niên còn gọi cả Thái tôn cùng tới.

Từng vị bằng hữu ở thư viện cũng đến đây, Cố Cẩm Niên uống rất tận hứng, đồng thời cũng không quên căn dặn Lý Cơ, tương lai chính là Thái tử, phải xử lý quốc gia thế nào, lấy dân làm chủ như thế nào.

Mãi cho đến sáng sớm hôm sau, lúc mặt trời lên, Cố Cẩm Niên đi tới thư viện Đại Hạ gặp được Tô Văn Cảnh.

Không nói thêm gì, Văn Cảnh tiên sinh đề nghị đánh cờ một ván.

Cố Cẩm Niên đáp ứng.

Kết quả ván cờ là Cố Cẩm Niên thất bại, đối với việc này, Tô Văn Cảnh không có chút nào cảm thấy không ổn.

Ván cờ đã xong.

Cố Cẩm Niên cũng chính thức rời khỏi kinh đô Đại Hạ.

Rời khỏi kinh đô Đại Hạ.

Cố Cẩm Niên đi như một người lữ hành.

Hắn đi có chút lung tung không mục đích, không có chỗ nào nhất định phải đi, cũng không có chỗ nào nhất định không đi.

Đi tới chỗ nào là nghỉ ngơi ở chỗ đó.

Mệt thì nghỉ ngơi, khát liền uống sơn tuyền, buồn ngủ thì nằm ngủ, đói thì ăn, không có quá nhiều chấp niệm.

Như thế.

Thời gian thấm thoắt, thời gian một năm đảo mắt đã trôi qua.

Một năm này, Cố Cẩm Niên đã đi đến rất nhiều nơi ở vương triều Đại Hạ.

Cố Cẩm Niên đi qua phủ Giang Ninh, nhớ lại trận lũ lụt tai họa kia, cho dù giờ này ngày này, cũng có một chút dân chúng nghĩ mà sợ.

Cũng đi qua phủ Bạch Lộ, vì những hài đồng chết đi ngày đó mà thắp một nén nhang.

Hắn đi qua rất nhiều nơi, đạp biến sơn hà.

Đã từng thấy sáng sớm ôn hòa mỹ diệu.

Gặp qua mặt trời ban trưa nóng rực óng ánh.

Nhìn chăm chú qua hoàng hôn, mặt trời chiều ngã về tây, chân trời như lửa.

Cũng yên tĩnh độc hưởng quá đêm dài, bầu trời đầy sao, có vẻ đẹp không nói ra lời.

Một năm qua này, Cố Cẩm Niên hoàn toàn Hóa Phàm. Hắn không bộc lộ ra thân phận của mình, lấy tâm bình tĩnh đi đối mặt với mọi thứ.

Những năm này nhìn thấy, Cố Cẩm Niên một lần nữa đi một lượt.

Lần nữa đi một lần, cũng có thể ngộ khác biệt.

Hắn đã nghĩ lại rất nhiều, đem các loại sai lầm trong quá khứ toàn bộ nghĩ lại một lần.

 

Chương trước
Chương 1874 : Đạp dòng sông thời gian, thành Thiên mệnh thánh, mở vạn thế thái bình! [ xong ](3)  
Chương 1864 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc(4)   Chương 1865 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!   Chương 1866 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!(2)   Chương 1867 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!(3)   Chương 1868 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!(4)   Chương 1869 : Đại đạo Thanh Liên, thanh trọc nhị khí, sông dài thời gian, đánh cược một lần cuối cùng   Chương 1870 : Đại đạo Thanh Liên, thanh trọc nhị khí, sông dài thời gian, đánh cược một lần cuối cùng(2)   Chương 1871 : Đại đạo Thanh Liên, thanh trọc nhị khí, sông dài thời gian, đánh cược một lần cuối cùng(3)   Chương 1872 : Đạp dòng sông thời gian, thành Thiên mệnh thánh, mở vạn thế thái bình! [ xong ]   Chương 1873 : Đạp dòng sông thời gian, thành Thiên mệnh thánh, mở vạn thế thái bình! [ xong ](2)   Chương 1874 : Đạp dòng sông thời gian, thành Thiên mệnh thánh, mở vạn thế thái bình! [ xong ](3)   Chương 1875 : Đạp dòng sông thời gian, thành Thiên mệnh thánh, mở vạn thế thái bình! [ xong ](4)   Chương 1876 : Đạp dòng sông thời gian, thành Thiên mệnh thánh, mở vạn thế thái bình! [ xong ](5)   Chương 1877 : Đạp dòng sông thời gian, thành Thiên mệnh thánh, mở vạn thế thái bình! [ xong ]--(6)  
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.13498 sec| 2437.008 kb